Sáng Thế Ký P 5

Viết bởi Thánh Kinh Thông Lãm | Vào lúc Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Đề mục: BẮT ĐẦU
Kinh thánh: Sáng thế ký 1:-50: (vì thì giờ giới hạn, nên chỉ đọc Sáng. đoạn 1)
Câu gốc: Sáng 1:1

Giới thiệu:
Sách Sáng thế ký bắt đầu bằng hai chữ BAN ĐẦU hay là BẮT ĐẦU. Từ ngữ nầy cũng xuất hiện trong sách Tin Lành Giăng 1:1. Trong tiếng Anh và tiếng Việt, cả hai sách đều được dịch giống nhau là BAN ĐẦU. Nhưng trong Bản dịch Hoa ngữ, dịch giả có sự phân biệt khi dịch:
  • Sáng. 1:1, Bản Hoa ngữ dịch là KHỞI SƠ, hàm ý có một sự khởi đầu, có một thời điểm bắt đầu biết được. Thật vậy, muôn vật đều có một khởi đầu biết được, dù không biết rõ thời điểm bắt đầu đó, vì vậy chắc chắn sẽ có kỳ kết thúc.
  • Giăng 1:1, Bản Hoa ngữ dịch là THÁI SƠ, chữ THÁI là tối cao, là lớn, là quá mức. Hai chữ nầy nói về sự bắt đầu của Đức Chúa Trời, hàm ý là xa đến nỗi không biết được.
Như vậy, sách Sáng thế ký là sách ghi chép việc sáng tạo thế giới từ lúc bắt đầu.

I/. BẮT ĐẦU MUÔN VẬT:
  • Sáng. 1:-2:
1/. Bắt đầu của vũ trụ:
  • 1:1-25.
  • Ngay đoạn 1 câu 1, “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất”, chúng ta đã được Kinh thánh giới thiệu ba điều trong công cuộc sáng tạo thế giới:
  • Ban đầu, Kinh thánh giới thiệu thời điểm bắt đầu của thế giới chúng ta, thế giới đã có một điểm bắt đầu.
  • Đức Chúa Trời, Đấng sáng tạo thế giới là Đức Chúa Trời. Đây là một trong các danh xưng để xưng gọi Đấng Tạo Hóa.
  • Dựng nên trời đất, Kinh thánh giới thiệu mục đích của sự sáng tạo là dựng nên trời và đất.
  • Đến 1:2, Kinh thánh quay lại với chính trái đất mà chúng ta đang sống trên đó với công cuộc sáng tạo hoàn toàn không mang tánh chất thần thoại một chút nào cả. Chúng ta phải để ý đến hai yếu tố quan trọng trong việc Đức Chúa Trời sáng tạo thế giới mà Kinh thánh đã bày tỏ cho chúng ta:
  1. Đức Chúa Trời đã sáng tạo thế giới bằng LỜI PHÁN của Ngài, từ KHÔNG ra CÓ (Hêbơrơ 11:3). Vì vậy chữ sáng tạo chỉ có thể sử dụng cho Đức Chúa Trời, còn loài người chúng ta chỉ làm ra tức là từ những điều đã có trong thiên nhiên, con người của chúng ta đã làm từ những vật đã có sẵn ra những vật khác.
  2. Đức Chúa Trời đã sáng tạo thế giới trong SÁU NGÀY, sáu ngày với thứ tự hoàn toàn hợp lý và hợp với hiểu biết khoa học của loài người:
  • Sự sáng
  • Nước
  • Đất và các loài thực vật
  • Mặt trời và mặt trăng để điều hòa thời gian và thời tiết
  • Các loài động vật như chim, cá, các loài thú rừng, súc vật, côn trùng, loài người.
  • Có một từ ngữ theo suốt sự sáng tạo các loài vật là “Tùy Theo Loại”. Chúa đã phân biệt các loài, dù nó cùng họ nhưng vẫn giữ được đặc điểm riêng của nó cho đến ngày nay.
  • Đứng trước sự sáng tạo kỳ diệu của Đức Chúa Trời đối với muôn vật như vậy, tôi tưởng rằng tất cả chúng ta phải hòa mình với tác giả bài hát LỚN BẤY DUY NGÀI để nói rằng:
Khi xem muôn vật do tay Chân Chúa sáng tạo chúng,
Khắp khắp đó đây, quyền của Chúa ôi vô bờ…
Cũng như phải hiệp cùng tác giả Thi thiên 19:1 mà thốt lên lời xác nhận: Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, bầu trời giải tỏ công việc tay Ngài làm.

            2/. Bắt đầu của con người:
  • 1:26-2:25
  • Khi đọc đến phân đoạn Kinh thánh nói về việc Đức Chúa Trời sáng tạo con người nầy, chúng ta không thể nào không cảm tạ Chúa, vì Chúa đã dành hết tất cả đặc ân và phước lành tốt nhất cho con người. Các phước lành và đặc ân đó như:
  • 1:26, sau khi Chúa đã dựng nên muôn loài vạn vật, chuẩn bị đầy đủ mọi nhu cầu mà con người cần, Đức Chúa Trời mới dựng nên con người, đồng thời cũng giao phó cho con người quản trị mọi loài vật nữa.
  • 1:27, Đức Chúa Trời dựng nên con người theo một khuôn mẫu là Hình và tượng của Chúa, trong khi mọi loài chỉ theo lời phán của Chúa.
  • 2:7, khi dựng nên con người, Đức Chúa Trời không phán, mà Ngài phải vận dụng công năng của Ngài để nắn đúc một khối đất sét thành HÌNH NGƯỜI, đồng thời Chúa còn chia sẻ một phần sự sống của chính Ngài cho tượng người đó, nó mới trở thành sinh vật gọi là NGƯỜI.
  • 2:18, chính Đức Chúa Trời thiết lập hôn nhân cho con người, trong khi các loài vật là tự truyền giống sinh tồn.
  • Người xưa nói: Thiên sinh vạn vật, duy nhân tối ư linh, trời sinh vạn vật, chỉ con người là loài cao trọng nhất. Dù con người có tìm nhiều cách để giải thích sự bắt đầu của muôn vật và con người không phải từ Đức Chúa Trời, kể cả chối bỏ sự hiện hữu của Đức Chúa Trời trong vũ trụ, nhưng rồi những cách giải thích đó tự nó chứng minh chỉ là giả thiết, rồi qua đi, trong khi Lời Chúa trong Sáng thế ký giải thích vẫn trường tồn. Do đó, chúng ta phải cảm tạ Chúa như Đa-vít đã viết trong
  • Thi thiên 8:3-9, Khi tôi nhìn xem các từng trời là công việc của ngón tay Chúa … Loài người là gì, mà Chúa nhớ đến? Con loài người là chi, mà Chúa thăm viếng nó? Chúa … đội cho người sự vinh hiển và sang trọng. Chúa ban cho người quyền cai trị công việc tay Chúa làm, khiến muôn vật phục dưới chon người.
  • 139:14, Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.
  • Nguyện sự ngợi khen nầy cứ vang mãi trong lòng của chúng ta là những kẻ được Chúa cho làm “người”.

(còn tiếp )

0 BÌNH LUẬN:

Đăng nhận xét

hoithanhkienbai.blogspot.com
hoithanhkienbai.blogspot.com