Hoặc có thể ghi nhận 6 sự kiện quan trọng nhất trong sách với 4 hành động được lặp lại:
I II III IV V VI
3:7-11 3:12-20 4:1-5:31 6:1-8:35 10:6-12:7 13:1-16:31
TỘI 3:7 3:12 4:1 6:1a 10:6 13:1a
PHẠT 3:8 3:12b-14 4:2 6:1b 10:7 13:1b
KÊU 3:9a 3:15a 4:3b 6:7 10:10, 15-16
CẦU
CỨU 3:9b 3:15b 4:4 6:11-14 11:29 13:5
I II III IV V VI
3:7-11 3:12-20 4:1-5:31 6:1-8:35 10:6-12:7 13:1-16:31
TỘI 3:7 3:12 4:1 6:1a 10:6 13:1a
PHẠT 3:8 3:12b-14 4:2 6:1b 10:7 13:1b
KÊU 3:9a 3:15a 4:3b 6:7 10:10, 15-16
CẦU
CỨU 3:9b 3:15b 4:4 6:11-14 11:29 13:5
III/. HẬU QUẢ THẤT BẠI: 17: -21:
1. Thờ lạy hình tượng: 17: -18:
2. Phạm tội tà dâm: 19:
3. Nội chiến 20: - 21:
IV/. DANH SÁCH CÁC QUAN XÉT:
QUAN XÉT | NĂM Hòa Bình | CÔNG TÁC ĐÁNG NHỚ | Kinh Thánh |
Ốt-ni-ên | 40 | Cứu Y-sơ-ra-ên khỏi tay vua nước Mê-sô-bô-ta-mi | 3:7-11 |
Ê-hút | 80 | Giết vua Éc-lôn và đánh bại người Mô-áp | 3:12-30 |
Sam-ga | Không rõ | Giết 600 người Phi-li-tin bằng đót bò. | 3:31 |
Đê-bô-ra Và Ba-rác | 40 | Cùng với Ba-rác đánh bại Si-sê-ra và người Ca-na-an | 4: - 5: |
Ghê-đê-ôn | 40 | Phá hủy hình tượng gia đình, với 300 người dùng 3 thứ vũ khí đặc biệt đã đánh bại 135,000 quân Ma-đian. | 6: - 7: |
Thô-la | 23 | Giải cứu Y-sơ-ra-ên | 10:1-2 |
Giai-rơ | 22 | Có 30 con trai | 10:3-5 |
Giép-thê | 6 | Lập lời thề khinh xuất. Đánh bại người Am-môn. Đánh người Ép-ra-im ganh tị | 10:6 – 12:7 |
Iếp-san | 7 | Có 30 con trai và 30 con gái | 12:8-10 |
Ê-lôn | 10 | Không rõ | 12:11-12 |
Áp-đôn | 8 | Có 40 con trai và 30 cháu nội, mỗi người có một con lừa riêng để cỡi | 12:13-15 |
Sam-sôn | 20 | Là người Na-xi-rê, giết sư tử với tay không, đốt ruộng của người Phi-li-tin, giết 1,000 người Phi-li-tin bằng một hàm lừa, bị người nữ Đa-li-la phản nộp cho người Phi-li-tin. Trước khi chết giết hàng ngàn người Phi-li-tin. | 13:-16: |
V/. ĐẶC ĐIỂM:
1. Nội dung của Sách;
• Ý chánh chạy xuyên suốt sách là Mọi người cứ làm theo ý mình tưởng là phải. (17:6; 21:25)
• Sách bày tỏ Đức Chúa Trời ông bình sẵn sàng phạt tội lỗi (Chúa phạt bằng cách cho phép dân Y-sơ-ra-ên bị hà hiếp 100 năm trong tổng số 350 năm), nhưng Chúa cũng sẵn sàng tha thứ khi họ ăn năn kêu cầu và Chúa đã giải cứu dân Chúa.
• Sách ghi lại 7 lần bội đạo, 7 lần bị phạt, 7 lần được giải cứu
• Sách bắt đầu bằng sự thỏa hiệp với thế gian (3:5-6) để rồi kết thúc trong hỗn loạn (21:25)
2. So sánh với sách Giô-suê:
Sách Các Quan Xét tương phản với sách Giô-suê:
GIÔ-SUÊ CÁC QUAN XÉT
* Đắc thắng Thất bại
* Bắt đầu với sự nhìn vào Bắt đầu với sự thỏa hiệp với chính Chúa (1:9) thế gian (2:11-12)
* Vui mừng vì chiếm được Than thở vì bị hà hiếp (2:18)
Đất Hứa
* Đức tin Vô tín
* Tự do Nô lệ
- Chủ đề của Sách:
a/. Đức Chúa Trời dùng những người yếu đuối:
• Đức Chúa Trời dùng Ê-hút là người thuận tay trái – 3:15
Dường như đối với Kinh Thánh, người “thuận tay tả” là một khuyết tật, nên mỗi lần có người thuận tay tả thì được nhắc đến rõ ràng (Quan. 20:16; I Sử 12:2).
Ê-hút đã biết lợi dụng “thuận tay tả” để ám sát vua Éc-lôn (3:31) giải cứu dân Chúa.
Bài học là Đức Chúa Trời cũng dùng những người khuyết tật (như Môi-se là người có tật cà-lăm – Xuất 4:10; Ti-mô-thê là người có tánh nhút nhát – I Côr. 16:10; II Tim. 1:7-8)
I Côrintô 1:26-29
• Đức Chúa Trời dùng những người phụ nữ: Đê-bô-ra (4:4)
Đê-bô-ra là một Nữ Tiên tri (Trong Kinh Thánh cũng có một số Nữ Tiên tri – Xuất. 15:20; II Vua 22:14; Ê-sai 8:3; Luca 2:36)
Nhưng Đê-bô-ra biết nhường quyền chỉ huy cho Ba-rác – 4:6-7. Khi Ba-rác nhút nhát không dám nhận lãnh trách nhiệm, Đê-bô-ra sẵn sàng nhận lãnh.
Trong sách Các Quan xét cũng ghi Đức Chúa Trời dùng những người nữ như Gia-ên (4:21); một người nữ thành Thê-bết (9:50-53)
• Đức Chúa Trời dùng Ghê-đê-ôn là một người nghèo thuộc một chi phái nhỏ (6:15), Chúa không dùng những người sợ hãi (7:3), Chúa không dùng người vì nhu cần thuộc thể mà quên trách nhiệm (7:5), Đức Chúa Trời dùng những người cần thuộc thể nhưng không quên trách nhiệm (7:6-7), sử dụng khí giới đơn sơ (7:16, 19-22; Giô-suê 6:3-5; II Sử 20:20-22)
• Đức Chúa Trời dùng Ê-hút là người thuận tay trái – 3:15
Dường như đối với Kinh Thánh, người “thuận tay tả” là một khuyết tật, nên mỗi lần có người thuận tay tả thì được nhắc đến rõ ràng (Quan. 20:16; I Sử 12:2).
Ê-hút đã biết lợi dụng “thuận tay tả” để ám sát vua Éc-lôn (3:31) giải cứu dân Chúa.
Bài học là Đức Chúa Trời cũng dùng những người khuyết tật (như Môi-se là người có tật cà-lăm – Xuất 4:10; Ti-mô-thê là người có tánh nhút nhát – I Côr. 16:10; II Tim. 1:7-8)
I Côrintô 1:26-29
• Đức Chúa Trời dùng những người phụ nữ: Đê-bô-ra (4:4)
Đê-bô-ra là một Nữ Tiên tri (Trong Kinh Thánh cũng có một số Nữ Tiên tri – Xuất. 15:20; II Vua 22:14; Ê-sai 8:3; Luca 2:36)
Nhưng Đê-bô-ra biết nhường quyền chỉ huy cho Ba-rác – 4:6-7. Khi Ba-rác nhút nhát không dám nhận lãnh trách nhiệm, Đê-bô-ra sẵn sàng nhận lãnh.
Trong sách Các Quan xét cũng ghi Đức Chúa Trời dùng những người nữ như Gia-ên (4:21); một người nữ thành Thê-bết (9:50-53)
• Đức Chúa Trời dùng Ghê-đê-ôn là một người nghèo thuộc một chi phái nhỏ (6:15), Chúa không dùng những người sợ hãi (7:3), Chúa không dùng người vì nhu cần thuộc thể mà quên trách nhiệm (7:5), Đức Chúa Trời dùng những người cần thuộc thể nhưng không quên trách nhiệm (7:6-7), sử dụng khí giới đơn sơ (7:16, 19-22; Giô-suê 6:3-5; II Sử 20:20-22)
b/. Đức Thánh Linh trong sách Các Quan Xét:
Đặc biệt Đức Thánh Linh xuất hiện rất nhiều lần trong sách Các Quan Xét
3:10
6:34
11:29
13:25; 14:6; 15:14
Phaolô luận về lẽ thật nầy trong Rôma 5:10, tội lỗi gia thêm thì ân điển càng dư dật
II Phierơ 3:9
Tuy nhiên, Sách Các Quan Xét cũng có một bài học cảnh cáo những người có ơn Chúa sẽ dễ dàng đánh mất ơn của Chúa. Người đó là Sam-sôn.
Sam-sôn là người Na-xi-rê, tức là người hứa nguyện biệt riêng cho Chúa (Dân. 6:1-2; Quan. 13:4-5).
Nhưng Sam-sôn đã dùng sức mạnh (ơn Chúa cho) vào việc xác thịt, theo đuổi người nữ ngoại bang như mắt mình ưa thích (14:1-3) và kết quả là Sam-sôn đã ngã chết vì sự ham muốn xác thịt (16:1, 4).
Tuy nhiên, Sam-sôn đã biết ăn năn, dù là một sự ăn năn muộn màng (16:28)
KẾT LUẬN:
1. Một đời sống không có Đức Chúa Trời làm chủ thì hỗn loạn.
2. Một đất nước hay một Hội Thánh chia rẽ (mỗi người làm theo ý mình), thỏa hiệp với thế gian, là nguyên nhân của thất bại.
3. Bất cứ người nào Chúa cũng dùng được miễn là vâng phục Chúa, để Chúa dẫn dắt.
Đề mục: THẤT BẠI
Kinh thánh: Các Quan xét
Câu gốc: Các Quan xét 17:6 (Hoặc 21:25)
I/. NGUYÊN NHÂN THẤT BẠI:
• Các Quan xét đoạn 1: - 3:6
• Trong phân đoạn Kinh thánh nầy, chúng ta cũng tìm thấy hai nguyên nhân khiến cho dân Chúa thất bại, mặc dù họ đang ở trong Đất Hứa.
1. Không đuổi dân Ca-na-an:
• Đoạn 1.
• Tôi xin anh chị em đọc qua với tôi những câu sau đây trong đoạn 1:
• câu 19b
• câu 21
• câu 27-28
• câu 29-31
• và câu 33
• Qua 8 câu Kinh thánh đã đọc, anh chị em thấy một nhóm từ luôn được lập lại: Không Đuổi Được. Đó chính là nguyên nhân thứ nhất khiến dân Chúa thất bại trong đời sống theo Chúa.
• Chúng ta biết rằng, đến sách Các Quan xét, dân Y-sơ-ra-ên thật sự đã được nhận lấy Đất Hứa, các chi phái đã nhận phần sản nghiệp, mỗi người đều có phần riêng cho mình. Nhưng vấn đề là họ vẫn còn phải tiếp tục chiến đấu để đuổi những cư dân Ca-na-an còn sót lại trong xứ.
• Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đã không đuổi được. Tại sao không đuổi được ? Có 2 lý do
1. câu 19b nêu lý do thứ nhất, ấy là dân Y-sơ-ra-ên không đuổi được những cư dân Ca-na-an vì chúng nó có những xe bằng sắt. Thực chất không phải vì kẻ thù mạnh, mà vì dân Chúa yếu đuối. Bằng cớ là Ca-lép – một người già 85 tuổi, vẫn có đủ sức để đánh đuổi những loại kẻ thù như vậy.
Sách Châm ngôn nói: Kẻ biếng nhác nói: Có con sư tử ngoài đường; một con sư tử ở trong đường phố. Kẻ biếng nhác ở đây chính là dân Y-sơ-ra-ên, họ không muốn chiến đấu, họ đã đưa ra khó khăn có thể khó khăn đó là loại khó khăn ảo. Phần b của câu Châm ngôn là câu nói châm biếm, chế nhạo kẻ biếng nhác, sư tử thì ở trong rừng, trong đồng vắng, chớ làm gì có ở trong đường phố.
2. câu 27b nêu lý do thứ hai khiến dân Y-sơ-ra-ên không đuổi được những cư dân Ca-na-an, ấy là họ cũng chẳng đuổi… cũng chẳng đuổi đi; câu 29, cũng chẳng đuổi… Rõ ràng là dân Y-sơ-ra-ên sẵn sàng chấp nhận chứa chấp những cư dân Ca-na-an. Đây là thái độ DUNG CHỨA TỘI LỖI, dưỡng hổ di họa.
Trong Dân số ký 33:55-56, Chúa đã cảnh cáo dân Y-sơ-ra-ên trước về sự dung dưỡng tội lỗi, Còn nếu các ngươi không đuổi dân của xứ… chúng nó … sẽ như gai trong con mắt, và như chông nơi hông các ngươi, chúng nó sẽ theo bắt riết các ngươi…
• Rõ ràng bài học nầy làm hình bóng về đời sống thuộc linh của Cơ-Đốc nhân trên đường Nên Thánh theo Chúa.
• có những Cơ-Đốc nhân sau khi tin Chúa Jêsus Christ và được cứu, thì trở nên lười biếng, không muốn chống lại những sự cám dỗ, nghĩ rằng như vậy thì được yên thân. Lời Chúa trong I Côrintô 10:5-6 là lời cảnh cáo cho những đời sống buông mình, thả mình theo dòng cám dỗ, Phần nhiều trong vòng họ… đã ngã chết nơi đồng vắng.
• Lời Chúa dạy chúng ta phải quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương chúng ta (Hê. 12:1). Một sự dung dưỡng tội lỗi trong đời sống chúng ta, hôm nay nó là con beo con không có gì nguy hiểm, ngày mai nó sẽ là một con beo lớn chụp lấy chúng ta; nó sẽ gai trong mắt, chông nơi hông. Gai nơi tay, chông nơi chân, đã gây khó chịu dường nào; huống chi mắt và hông là hai chỗ hiểm yếu.
• Chúng ta phải cảm tạ Chúa về việc Đức Thánh Linh sắp xếp để sách Quan xét vào vị trí đặc biệt nầy, để bày tỏ cho chúng ta những điều đáng trách trong đời sống theo Chúa: không buông mình để yên thân; cũng không được dung dưỡng tội lỗi – dù nó dường như quá nhỏ.
3. Lập ước với dân ngoại:
• Một lần nữa, xin anh chị em đọc với tôi những câu Kinh thánh sau đây:
• 2:2, …………
• 3:5-6, …………………
• 2:2, Chúa ra lịnh cho dân Chúa: chớ lập ước cùng dân xứ nầy, thế mà dân Y-sơ-ra-ên lại chẳng vâng lời Chúa dạy.
• Sự bất trung nầy khiến Chúa phải thắc mắc mà hỏi dân Chúa: Tại sao các ngươi đã làm điều đó ? Chúa muốn hỏi dân Chúa: Chúa đã dạy, đã ra lịnh, đừng lập ước với dân trong xứ, tại sao họ vẫn không nghe lời Chúa dạy, tại sao họ vẫn lập ước với dân ngoại ?
• Chẳng những lập ước mà dân Y-sơ-ra-ên còn
• Cưới gả với dân Ca-na-an.
• hầu việc các thần của dân Ca-na-an.
• Anh chị em thấy đặc tánh của tội lỗi là lây lan, tội lỗi nầy sanh ra tội lỗi khác. Trong nguyên ngữ Hi văn của Kinh thánh, tội lỗi được dùng ở giống cái, nghĩa là tội lỗi sẽ sanh sản.
• Từ tội kết ước, thỏa thuận sống chung với tội lỗi – một đường lối thỏa hiệp, đức tin ai nấy giữ, thần ai nấy thờ.
• giai đoạn lây lan kế tiếp là cưới gả – bắt đầu liên kết với nhau bằng những cái gọi làcuộc vui, tiệc vui.
• rồi điều gì phải đến đã đến, tội lỗi đã cai trị trên kẻ thỏa thuận với nó, khiến kẻ đó hầu việc nó.
• Tác giả Thi thiên 1:1 đã cho thấy sự tai hại của những việc lập ước với tội lỗi: trước hết là THEO, kế đó là ĐỨNG LẠI, kết quả bao giờ cũng NGỒI lại với tội lỗi.
• Trong I Tês. 5:22, Phao-lô đã ra lịnh cho Cơ-Đốc nhân chúng ta: Bất cứ việc gì TỰA NHƯ điều ác, thì phải TRÁNH ĐI. Chỉ mới TỰA thôi, thì đã phải tránh rồi.
• Anh chị em lưu ý, ngay sau 3:6, bước qua câu 7, chúng ta thấy hậu quả tai hại của tội lỗi diễn ra tức thì: Dân Y-sơ-ra-ên còn làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va,
• dân Chúa đã làm ác
• họ làm điều ác trước mặt Chúa, nghĩa là công khai phạm tội, không còn kể Chúa là gì đối với họ.
• Anh chị em ơi,
• công bình với gian ác không hội hiệp nhau được
• sự sáng với sự tối không thông đồng nhau được
• Đấng Christ với Bê-li-an không hòa hiệp được
• kẻ tin không có phần với kẻ chẳng tin
• Đền thờ của Đức Chúa Trời không thể hội hiệp với hình tượng tà thần (II Cô. 6:14-16)
• Đối với Đức Chúa Trời, trắng là trắng, đen là đen; thánh là thánh, tội là tội; Chúa không chấp nhận xám xám được, không thể vừa thánh vừa tội được. Một sự thỏa hiệp với thế gian, với tội lỗi không thể dẫn đến sự sáng, đến sự thánh khiết, mà chắc chắn sẽ dẫn đến làm ác, quên Chúa, … thờ hình tượng, … và nhận lấy cơn giận của Chúa đổ xuống.
• Đó là hai nguyên nhân dẫn đến sự thất bại trong dân Y-sơ-ra-ên được ghi trong sách Các Quan xét.
II/. TÌNH CẢNH THẤT BẠI:
• 3:7 – 16:
• Nhìn toàn cảnh, cả sách Các Quan xét có thể ví như một cảnh ban đêm trong cơn mưa bão, thỉnh thoảng chợt lóe lên một chút ánh sáng, rồi lại mưa bão và bóng đêm.
• Suốt từ đoạn 3 đến đoạn 16, sách đã ghi lại:
• 7 lần dân Y-sơ-ra-ên làm điều ác, quên Chúa, thờ hình tượng
• 7 lần bị Chúa phạt bằng cách cho phép các dân tộc chung quanh như: dân Mê-sô-pô-ta-mi, dân Mô-áp, dân Phi-li-tin, dân Ca-na-an, dân Ma-đi-an, hà hiếp, cướp bóc, khổ sở trăm chiều.
• 7 lần dân Y-sơ-ra-ên trong cảnh khổ cùng cực, họ lại ăn năn quay lại kêu cứu với Chúa.
• 7 lần Chúa đã nghe tiếng kêu cứu của dân Chúa và đã dấy lên các Quan xét để giải cứu họ khỏi tay kẻ hà hiếp. Một số các Quan xét rất quen thuộc với chúng ta như: Ghê-đê-ôn, Đê-bô-ra, Sam-sôn…
• Dân Y-sơ-ra-ên phạm tội, bị Chúa hình phạt, ăn năn, được giải cứu, rồi lại phạm tội. Chu kỳ đó cứ tiếp diễn suốt gần 400 năm, sau khi Giô-suê qua đời đến vị Quan xét cuối cùng là Sa-mu-ên.
• Qua những lần dân Y-sơ-ra-ên phạm tội rồi ăn năn được Chúa tha thứ, sách Các Quan xét đã làm nổi bật hai đối tượng hoàn toàn trái ngược nhau:
• Đối tượng con người qua dân Y-sơ-ra-ên chính là Cơ-Đốc nhân chúng ta ngày nay, dù đã tin Chúa, đã từng nếm trải bao ơn phước của Chúa, nhưng cứ yếu đuối. Hễ khi được thịnh vượng, no đủ thì quên ơn Chúa; lúc khổ cực quá thì lại kêu cầu Chúa.
• Đối tượng thứ hai là CHÚA – với bản tánh như Chúa đã từng hô danh Ngài trước Môi-se: Giê-hô-va ! Giê-hô-va ! là Đức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận … nhưng chẳng kể kẻ có tội là vô tội… (Xuất 34:6-7). Chúa phạt cho bị thương tích rồi lại chữa lành cho, dù trong cơn giận Chúa cũng khép sự nhân từ.
Có một lần tôi nghe một ca sĩ ngoài đời đã hát bài CHÚA KHÔNG LẦM với điệp khúc như sau:
Nhưng lòng Chúa quá bao la,
Dù cho bao phen con yếu đuối
Thành tâm ăn năn thống hối,
thì Ngài lại thứ tha…
Thật Chúa nhân từ biết bao, dù bao phen con yếu đuối, nhưng biết ăn năn thống hối, thì Chúa lại thứ tha.
• Sách Các Quan xét mô tả thật rõ nét vô tín, tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên, đồng thời cũng làm rõ nét bản tánh nhân từ yêu thương của Chúa. Chúng ta có thể nói như Phao-lô đã nói trong thư Rôma 5:20, nơi nào tội lỗi đã gia thêm, thì ân điển lại càng dư dật hơn nữa.
• Điều đó không có nghĩa là chúng ta cứ ở trong tội lỗi hầu cho ân điển được dư dật. Phao-lô nói: chẳng hề như vậy ! (Rôma 6:1)
• Nguyện Chúa dùng bài học nầy để chúng ta thấy được ân điển của Chúa, mà thêm lòng kính sợ Chúa, yêu thương Chúa và tin cậy nơi sự nhân từ của Chúa càng hơn, để bởi đó chúng ta sẵn sàng ăn năn tội lỗi của chính mình trước khi hình phạt xảy đến.
III/. BIẾN CHỨNG CỦA SỰ THẤT BẠI:
• Các Quan xét 17: - 21:
• Năm đoạn cuối cùng của sách Các Quan xét ghi lại ba biến chứng của một đời sống thất bại,
1. Đoạn 17 – 18
Một cảnh trạng của những kẻ quên Đức Chúa Trời là cúi mình thờ lạy hình tượng, một sự thờ lạy hình tượng được che đậy bằng vài vật dụng để thờ phượng Chúa như: ê-phót (17:4-5), tổ chức nghi thức theo cách của Chúa như lập thầy tế lễ theo chi phái Lê-vi (17:12-13).
Một sự pha trộn giữa tội lỗi với thánh khiết. Đó có phải là điều mà Hội Thánh ngày nay đang thực hiện trong Hội Thánh của Đức Chúa Trời không ? Người ta đang tìm cách đưa những tư tưởng, những cách tổ chức, những luật lệ của thế gian vào giáo lý của Hội Thánh, nghi thức của Hội Thánh, luật lệ của Hội Thánh, với ý nghĩ rằng Cơ-Đốc giáo hợp thời hơn, dễ chấp nhận hơn
Anh chị em hãy nghe chính Chúa phán về sự pha trộn đó trong Ê-sai 1:13b, ta chẳng khứng chịu tội ác hội hiệp nơi lễ trọng thể.
2. Đoạn 19.
Chúng ta có thể nói, đoạn 19 của sách Các Quan xét là đoạn kinh khủng nhất trong toàn bộ Kinh thánh. Mỗi nhân vật trong đoạn là một tội nhân cực ác:
• người Lê-vi – người phục vụ Chúa lại có vợ bé (19:1)
• người vợ bé gian dâm, bỏ chồng (19:2)
• người Bên-gia-min không ân cần tiếp khách dọc đường theo lậut lệ của Chúa (19:13)
• một thành phố dâm loạn quá mức
• một người cha già dám giao con gái mình và khách lạ cho người ta làm nhục.
• một người chồng dùng dao chặt vợ mình ra mười hai đoạn.
Đến nỗi ai cũng nhìn nhận rằng chưa hề làm hoặc chưa hề thấy việc như vậy. Thật chúng ta cũng không còn một từ ngữ nào để đặt cho tội ác trong đoạn nầy, tôi chỉ biết mượn một thành ngữ dùng trong Kinh thánh nói về tội lỗi qua mức: “Tội ác chúng nó đã lên thấu trước mặt Chúa”
3. Đoạn 20 – 21
Biến chứng thứ ba của tội lỗi hay nói theo đề mục là biến chứng của Sự Thất Bại Thuộc linh ấy là nội chiến – một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn, anh em tàn sát nhau (20:13-14)
Cuộc chiến nầy suýt chút nữa đã tiêu diệt chi phái Bên-gia-min (20:43-48; 21:1)
• Một Hội Thánh thất bại thuộc linh, một đời sống thất bại thuộc linh, chắc chắn sẽ đem đến những biến chứng khủng khiếp như vậy. Trong Ma-thi-ơ 12:43-45, Chúa Jêsus Christ đã nói đến thảm họa của một đời sống thất bại thuộc linh bằng cách so sánh: Một người chưa tin Chúa thì chỉ có một quỉ cai trị; còn người tin đã tin Chúa mà không để Chúa cai trị đời sống, thì sẽ như có bảy quỉ cai trị, số phận người ấy sau lại xấu hơn trước.
• Kinh thánh là quyển sách thánh của Đức Chúa Trời Chí Thánh, nhưng không phải chỉ ghi những việc, những người thánh, mà cũng ghi cả những tội ác cực kỳ kèm theo những hậu quả, những biến chứng khủng khiếp ngay trên đất. Bằng chứng là qua nội dung sách Các Quan xét.
• Cảm ơn Chúa cho chúng ta học được sách Các Quan xét để thấy lẽ thật đó. Học để làm gì ? Chắc chắn là để chúng ta nhờ ơn Chúa thì phải tránh đi, chớ buông mình vào …
(còn tiếp)
0 BÌNH LUẬN:
Đăng nhận xét